Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2009

Trăn trở

Anh đi tìm em trên bờ sông Vôn-ga
Đêm lộng gió, sóng duềnh mình trăn trở
Rộn bến tầu neo, điện nhoà xanh đỏ
Vũ hội xập xình, em lẫn trốn nơi đâu?

Thành phố lung linh nhấp nháy vạn sắc mầu
Đâu phải là quê hương, sao em ở lại?
Mùa này ở quê ta con lũ tràn bờ bãi
Mẹ còng lưng vá đê ngăn nước giữ mùa

Bát cơm thơm từ mảnh đất phèn chua
Nuôi ta lớn lên trong gian lao vất vả
Một nhà máy mới xây, một vỉa dầu đỏ lửa
Hoà nước mắt vui mơ ước của ông bà

Sao em nỡ riêng mình hưởng lạc phía trời xa(!)
( Biết nói gì đây hỡi con chim lánh tổ )
Hiểu lòng anh, dòng Vôn-ga nghẹn gió
Sóng ầm ào vỗ động cả trời khuya

Vongagrat, thu 1987
Lê Cảnh Nhạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét