Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2009

Bão giông tình biển

Bão giông tình của biển
Ngập dâng hôn bãi bờ
Nhưng phải chăng
Biển đang hôn lên dải đất hững hờ
Lục địa trần ai giấu bao điều bí ẩn…

Cuồng nhiệt, say mê, tình anh biển động
Mãi dâng đầy ngọn sóng trắng thời gian
Anh không biết vỗ về bờ cát mênh mang
Nhận chút tình mong manh nơi rìa đất

Xin em đừng là bờ, em đừng là bãi cát
In trăm dấu chân người, biển khoả lấp si mê
Để bãi cát trăm lần vẫn trinh bạch soi ánh sáng pha lê
Khiến đại dương ngàn đời cồn cào quanh gót trần lục địa

Em hãy là muối tan trong trăm ngàn sóng bể
Hãy là anh, quyện lẫn, chẳng chia lìa
Trong đắm đuối điên cuồng, trong êm ái đê mê
Biển là anh, là em, thét gào và thủ thỉ…

                        Lê Cảnh Nhạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét