Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

HÃY NEO VÀO HỒN QUÊ


Thủa nhỏ chăn trâu đánh khăng đánh đáo
Lũ trẻ chúng tôi vạch bùn đất mà lên
Dò dẫm đến trường trong giá rét căm căm
Manh áo tơi đội cả trời mưa nắng

Háo hức lũ về kết bè, thả trúm
Như củ khoai lăn lóc giữa đồng hoang
Bươn hào giao thông trong tiếng máy bay gầm
Tìm mảnh bom làm đồ chơi trận giả

Lớn lên xa nhà mỗi người một ngả
Quê vẫn nghèo hơn mọi miền quê
Mắt cay cay sau những chuyến đi về
Lũ cuốn trôi nhà, đồng làng trơ gốc rạ

Giận cái nghèo, thương mẹ cha vất vả
Càng yêu quê làm sao nỡ ly hương
Dù bước chân đã bươn trải bốn phương
Hồn quê vẫn rưng rưng trong từng câu hát

Tôi không tìm về quê trong nỗi lòng  ấm ức
Với cát trắng gió lào thổi rách tuổi thơ tôi
Tôi lắng nghe trong sâu thẳm cuộc đời
Câu ví dặm, đồng dao, tiếng lẫy Kiều da diết

Đừng nhầm lẫn xa quê với ly quê là một
Dẫu mỗi năm vài lần về hương khói tổ tiên
Cuộc sống lắm tai ương gieo bao nỗi ưu phiền
Đừng trút hận lên quê chỉ vì quê nghèo khó

Đừng đòi hỏi quá nhiều bạn bè ta ở đó
Họ đang thay ta vật lộn với chiêm mùa
Đường làng trải bê tông ríu rít bước em thơ
Những nhà máy mọc lên, những công trình mới mở

Tôi hát về quê hương với tình yêu chan chứa
Dẫu quê nghèo nhưng chẳng đổi quê đâu
Tôi nghe tiếng tổ tiên đang vọng tới mai sau
Hãy neo vào hồn quê mà vượt qua muôn vàn bão tố …

Lê Cảnh Nhạc
(Ngày 25/7/2014)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét