Vầng
sáng rọi
Triệu ánh nhìn chiêm ngưỡng
Đừng quên bóng sau lưng che lấp bao người
Tuyệt
đỉnh phút thăng hoa
Đừng
quên linh hồn từng nhuốm bụi
Ta biết trong ta những góc nào u tối
Mê hoặc ta, đâu dễ dứt lìa
Bóng tối cuốn đi
Bóng tối hút về
Cơn khát cuồng si nô lệ
Bóng tối gian manh vỗ về tâm trí
Uốn lời ta lúc diễn thuyết đăng đàn
Ta nhón cao, bóng tối lớn dần
Vỏ áo choàng nuốt quầng ánh sáng
Cám dỗ ngọt ngào, mầm cay đắng
Lẩn
khuất khi ta biết tự soi mình
Lê Cảnh Nhạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét