Vẫn là em, điên đảo hờn ghen
Nồng như ớt, mặn như là muối bể
Cuống quýt vào ra chua chanh chát khế
Quay quắt thương, quay quắt nhớ xa chồng
Vẫn là em, cứ thắc thỏm rối lòng
Dù chỉ bếp cơm chiều chưa nổi lửa
Đón con tan trường, ngóng chồng gọi cửa
Bát canh riêu bữa tối ngậy thơm nhà
Vẫn là em, chẳng toan tính bao giờ
Bên này chồng con, bên này nội ngoại
Bè bạn buồn vui, việc tang, việc cưới
Xắn tay lo như chuyện nhà mình
Gừng cứ cay để anh mãi là anh
Đi đến cuối trời không nhạt tình muối mặn
Bến gia đình neo tơ lòng vương vấn
Bởi mãi còn nồng ớt với chua chanh
Vẫn là em...
Lửa ngún của đời anh!
Hà Nội, 20-10-2003
Lê Cảnh Nhạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét