Giọt xuân đẫm hồn anh
Góc đời thầm kín ấy
Chốn bình yên trào dậy
Cồn cào tình yêu thương
Mối chỉ nào tơ vương
Len vào niềm nhung nhớ
Buồn vui thành duyên nợ
Anh gói vào thẳm sâu
Đừng trách nỗi phân ưu
Bể dâu em nếm trải
Đừng trách người đón đợi
Niềm vui em từng giờ
Đừng trách những câu thơ
Chạm mạch đời bật dậy
Thuyền buông neo mệt mỏi
Ngực buồm vẫn căng đầy
Con nước vẫn mặn mòi
Khúc triều lên da diết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét